chuyên án hồ sơ đặc biệt

Chuyên đề tốt nghiệp GVHD ThS Nguyễn Huy Tuân TRƯỜNG ĐẠI HỌC DUY TÂN KHOA QUẢN TRỊ KINH DOANH CHUYÊN NGÀNH QUẢN TRỊ KINH DOANH TỔNG HỢP CHUYÊN ĐỀ TỐT NGHIỆP ĐỀ TÀI Giải pháp hoàn thiện công tác tuyển. tác tuyển dụng nguồn nhân lực Ngân Hàng TMCP Đầu Tư Frau Aus Afrika Sucht Deutschen Mann. Editor Nguyệt“Quan Cẩm.” Ôn Tĩnh Hàn gọi lại người vừa đến giờ tan tầm là vội vã ra về. “Tan ca đến bệnh viện thăm Đàm Khúc đi.”“Sao lại là tôi?” Quan Cẩm nhíu Tĩnh Hàn ôn hòa nói “Bởi vì người cứu cậu ta là cậu, ít nhiều cậu ta sẽ tín nhiệm cậu. Cậu ta là nhân chứng quan trọng của chúng ta, sớm một ngày mở miệng là sớm một ngày phá án.”“Tôi tan ca rồi.” Quan Cẩm rất bất mãn với yêu cầu tăng ca này.“Cảnh sát không có tan ca, sau này cậu sẽ biết.” Ôn Tĩnh Hàn để lại một câu nguyền rủa’ cực ác, mình thì thản nhiên đi về Cẩm đứng lại chỗ hít sâu ba lượt mới nhịn được xúc động muốn đánh nhau, đi gọi xe đến bệnh viện, trên đường còn phá lệ mua một giỏ hoa quả. Không phải hắn đột nhiên có lòng tốt, mà là từ sau khi hắn biết còn có cụm từ nhà nước chi trả’, hắn cho rằng tất cả phí dụng liên quan đến vụ án đều không cần mình tự bỏ tiền ra, cho nên hắn mua hoa quả rồi gọi xe taxi rất là sung sướng. Lúc trước tiêu tiền như nước, giờ phải tính toán tỉ mỉ thắt lưng buộc bụng làm hắn thấy rất khó chịu. Chỗ tiền Quan Cẩm gửi ở ngân hàng ít đến đáng thương, bản thân hắn có tài khoản với số tiền rất lớn nhưng hắn không dám mạo hiểm đi rút, tránh rước lấy tai vạ khi mình còn chưa đủ khả năng tự bảo vệ bản thân. Đã chết một lần rồi, bây giờ hắn rất tiếc Khúc vẫn như lúc trước, một mình nằm run rẩy trong chăn, ánh mắt hoảng sợ. Khi Quan Cẩm xuất hiện, trong mắt cậu có một tia sáng chớp qua, nhưng chỉ trong giây Cẩm đặt giỏ hoa quả xuống, muốn tìm lời nào đó để an ủi, nhưng nghĩ mãi không ra. Từ trước tới nay, hắn chưa bao giờ đi quan tâm an ủi ai cả, muốn giả cũng giả không được.“Cố gắng dưỡng bệnh cho tốt.” Cuối cùng hắn nghẹn được một câu, nghĩ rồi lại nói “Nam tử hán đại trượng phu, coi như bị chó cắn đi, đừng làm như đàn bà gặp chút chuyện là muốn chết muốn sống. Đàn ông thì phải báo thù!”.Đàm Khúc run rẩy càng mãnh liệt Cẩm buông tha cho việc thuyết giáo, xoay người ra khỏi phòng bệnh. Anh cảnh sát đứng canh ngoài cửa tò mò nhìn hắn, chờ hắn đi xa rồi còn nói thầm đúng là mất trí nhớ thật, trước kia thấy ai cũng cúi đầu, giờ chẳng những ngẩng đầu ưỡn ngực mà còn không coi ai ra gì, một câu chào cũng chẳng Cẩm càng chạy càng nhanh, gào thét trong lòng Shit! Tôi muốn tra ra kẻ đứng sau việc hại chết mình, chặt hắn ra làm tám mảnh, rồi sống những tháng ngày thảnh thơi. Vì sao tôi phải quan tâm đến một thằng nhóc yếu đuối, xem một đống phim truyền hình ngớ ngẩn, thảo luận vụ án chẳng liên quan gì đến tôi!!!Bác sĩ và bệnh nhân đi trên hành lang nhìn sắc mặt xanh mét của hắn mà hoảng, đều bước vòng qua. Cứ chạy mãi mà không nhìn, vừa qua một ngã rẽ, Quan Cẩm thiếu chút nữa va phải ***g ngực một người đàn ông cao lớn. Trong chớp mắt, Quan Cẩm nghiêng người né qua, nhưng hắn vừa dùng thân thể này chưa lâu nên không thuần thục, vì thế mất thăng bằng ngã sang bàn tay rắn chắc nắm chặt lấy cánh tay hắn, tránh cho hắn bị ngã chổng vó trong bệnh viện.“Không sao chứ?” Giọng người đàn ông trầm trầm, lông mày khẽ Cẩm vốn đang tức giận, nhìn đến cái vẻ mặt như cười như không đáng đánh đòn của người này lại càng nóng tính. Nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn đè ép xúc động muốn giết người. Là một sát thủ hàng đầu, cảm xúc của hắn dao động cực nhỏ, nhưng từ khi biến thành người khác, lý trí của hắn lại lần nữa bị phá vỡ, vừa rồi thiếu chút nữa là để lộ sát ý. Quan Cẩm vuốt mặt, không trả lời, cũng không quay đầu lại, rời đàn ông nhẹ nhàng chỉnh lại cà vạt, ánh mắt hơi trầm xuống nhìn người vừa đi. Lúc nãy mình bị ảo giác sao? Thế nào mà trong nháy mắt lại cảm thấy nguy hiểm trước nay chưa từng có, như thể có một thanh đao đặt trên cổ, lưỡi đao kề sát làn da – cảm giác tử vong.…“Tổ trưởng, Câu lạc bộ Tử Lan trực thuộc một công ty kinh doanh khách sạn tên Ly Sơn. Đây là công ty cổ phần, bên đầu tư nước ngoài là chủ của một chuỗi khách sạn nhà hàng nước Mỹ, còn bên nắm giữ cổ phần chính là nhà đầu tư trong nước – Doanh nghiệp Ẩm thực Ly Sơn. Nhưng Câu lạc bộ Tử Lan lại không phải do Ly Sơn khống chế, nó là tài sản tư nhân của một cổ đông lớn. Tôi chưa tra được người bỏ vốn.” – Lâm Bạch báo cáo.“Tiếp tục điều tra, vị cổ đông này rất trọng yếu. Mặt khác, tra xem tình hình kinh doanh của Ly Sơn thế nào.” – Ôn Tĩnh Hàn nói – “Kiều Vũ, hai chúng ta đến đài truyền hình, Đàm Khúc vẫn là điểm đột phá quan trọng của chúng ta. Quan Cẩm nếu không có việc gì thì đi luôn.”Ba người đều là lần đầu tiên đến trường quay ở đài truyền Kiều Vũ kinh ngạc “Đây chính là trường quay?”Quan Cẩm quét nhìn vài lần “Kiến trúc giả, người cũng giả.”Ôn Tĩnh Hàn không nói gì, đi vài bước đến chỗ đám người tụ tập ở trường quay. Đột nhiên, bên cạnh có người lao ra, túm lấy anh nói rất nhiệt tình “Cậu đến thử vai hả? Ây chà, điều kiện của cậu thế này mà diễn vai quần chúng thì quá phí. Không bằng tới công ty chúng tôi đi, tôi cam đoan sẽ làm cậu nổi tiếng!” Người nọ kích động xoa tay, hai mắt sáng rực nhìn sau đó, người nọ lại nhìn về phía sau anh “Bọn họ cũng đến cùng cậu hả? Điều kiện khá tốt, các cậu …”Ôn Tĩnh Hàn nhấc tay ngắt lời người nhiệt tình quá trớn nọ “Xin hỏi anh là?”“Cậu không biết tôi?” Anh ta dường như rất kinh ngạc, lại nhìn bọn Quan Cẩm đương mặt không đổi sắc “Hai người cũng không biết tôi?”“Anh là nghệ sĩ?” Trần Kiều Vũ cẩn thận điểm lại những nghệ sĩ trong trí nhớ, không biết.“… Tôi là Mạt Vi, người đại diện của tập đoàn giải trí Kinh Thiên.” Mạt Vi lấy một tấm danh thiếp ra đưa cho Ôn Tĩnh Tĩnh Hàn hơi nhướn mày “Người đại diện kim bài*?”“Quả nhiên là cậu biết mà.” Mạt Vi rất tự hào. “Tôi chưa bao giờ chủ động dẫn dắt ai. Phàm là người tôi nhìn trúng, hiện tại ai cũng thành tai to mặt lớn cả.” Trong mắt anh ta luôn phát ra sóng điện kiểu như “cậu sẽ phát đạt, cậu sẽ nổi tiếng, cảm ơn tôi đi”, đáng tiếc ba người kia đều là vật cách điện, vẫn thờ ơ như Tĩnh Hàn hỏi “Trường quay này là do Kinh Thiên đầu tư dựng lên phải không?”Mạt Vi sửng sốt “Đương nhiên rồi, Kinh Thiên tài lực hùng hậu, chỉ có nó mới đủ khả năng đào tạo ra siêu sao.”“Anh Mạt.” Một giọng dễ nghe truyền đến.“Aaaaaaaaaaa!” Trần Kiều Vũ đột nhiên kích động, túm tay Quan Cẩm lắc lấy lắc để. “Là Vân Khanh đấy! Thần tượng của tôi! Không ngờ có thể nhìn gần như vậy, người thực còn đẹp hơn cả trên TV nha ”Quan Cẩm giật gật khóe miệng, yên lặng vặn tay Trần Kiều Vũ đang hai mắt đầy sao Vi hỏi “Quay xong rồi?”“Vâng.” Vân Khanh đảo mắt nhìn qua Ôn Tĩnh Hàn, Quan Cẩm và Trần Kiều Vũ. “Đây là mấy người mà chủ tịch Mẫn nhờ anh chiếu cố sao?” Hai chữ chiếu cố’ làm người ta không khỏi nghĩ sâu xa.“Tôi có thể đào tạo cậu ta thành người nối tiếp cậu.” Mạt Vi chỉ Ôn Tĩnh Khanh khoanh hai tay cười nhạo “Anh Mạt, chủ tịch hình như thích loại đằng sau hơn.” Ánh mắt anh ta nhìn về phía Quan Cẩm sửng sốt, hai mắt nheo lại “Anh, họ tên, giới tính, tuổi, quê quán.”Lần này đến phiên Vân Khanh sửng sốt.“Mạt tiên sinh, tôi yêu cầu được gặp người điều hành và phụ trách toàn bộ trường quay này, phiền anh phối hợp.” Ôn Tĩnh Hàn lấy phù hiệu cảnh sát lòe lòe tỏa sáng ra, mỉm cười quơ qua quơ lại “Chúng tôi đang thi hành công vụ.”Cằm Mạt Vi rơi thẳng xuống người trung niên vóc dáng hơi thấp chạy lại, thở phì phò “Ra là đồng chí cảnh sát. Ngại quá, tôi bận việc ở bên kia nên đón tiếp chậm trễ.”“Không có gì, xin lỗi vì đã làm phiền công việc của mọi người, chúng tôi đang điều tra một vụ án liên quan đến nơi này, muốn tìm hiểu tình huống một chút.” – Ôn Tĩnh Hàn nói – “Anh là người phụ trách ở đây?”“Vâng, tôi là Đổng Hưng Thịnh, giám đốc trường quay.”“Vậy ở đây từng quay một bộ phim tên là Tuyết rơi’ đúng không?”“Đúng vậy. Đây là bộ phim vừa quay xong năm ngoái.” Đổng Hưng Thịnh nói.“Vậy diễn viên quần chúng của bộ phim này là tìm ở đâu tới?”“Việc này, lúc mới vào chắc anh không để ý, ngoài cửa trường quay có rất nhiều người tụ tập, có một phần là fan, một phần là chờ thử vai quần chúng. Hiện tại giới trẻ đều ôm giấc mơ có một ngày được làm ngôi sao, không có phương pháp thì nghĩ muốn thông qua vai quần chúng kết bạn với người trong giới, hoặc nếu gặp dịp liền một bước lên trời.” Đổng Hưng Thịnh lắc đầu, nói với vẻ lõi đời “Nào có dễ dàng như vậy. Trong vô vàn người may ra mới được một thiên vương như Vân Khanh.”“Đều chỉ làm tạm thời thôi sao?”“Không phải tất cả, một số bộ phim yêu cầu có diễn viên cố định. Ngạch quản lý diễn viên của chúng tôi có người chuyên phụ trách ký hợp đồng với người đóng vai quần chúng trước khi quay. Một số người phải dựa vào nó mà kiếm cơm ăn, mà làm tạm thời chỗ tôi cũng có nhiều lắm.”“Có thể cho tôi gặp người phụ trách trực tiếp các diễn viên quần chúng không?”“Đương nhiên là được. Chỉ là …” – Đổng Hưng Thịnh thử hỏi – “Đã có chuyện gì vậy?”Ôn Tĩnh Hàn chỉ mỉm cười, không Hưng Thịnh lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, khả năng nhìn mặt đoán ý xếp hạng đầu, biết là không nên hỏi nên vội nói lảng đi “Tôi đi tìm người ngay đây, tìm ngay đây!”Trần Kiều Vũ ghé sát tai Quan Cẩm nói “Này này, cậu nhìn thấy không, người đang diễn kia chính là người đóng vai nam chính trong bộ phim rẻ tiền đó đấy. Nói chứ, cùng một loại hình với cậu đó nha, hà hà …”“Loại hình gì?”“Loại thanh tú dễ mến ”Đó cũng từng là loại hắn thích nhất, nhu thuận biết nghe lời. Mà hiện tại, bản thân trở thành loại người mình muốn đè nhất — Khóc không ra nước mắt, lòng thật xót xa Kim bài ở đây để chỉ một người đại diện rất giỏi, có bản lĩnh, có tiếng tăm trong giới giải trí. Thông thường đi kèm với một diễn viên nổi tiếng luôn có một người quản lý một người đại diện giỏi giang. Họ không chỉ phụ trách liên hệ các bộ phim, các quảng cáo, các chương trình truyền hình cho diễn viên, mà còn xử lý rất nhiều rắc rối cho diễn viên, ví dụ điển hình nhất là các vụ scandal tai tiếng. Mọi người đọc truyện tranh hay đọc tiểu thuyết nhiều chắc cũng biết cái này rồi. Dẫu sao nếu ko chú thích thì mình vẫn thấy bản thân hơi vô trách nhiệm với bộ truyện. ^^ ContentsDanh sách chương Chuyên Án – Hồ Sơ Đặc BiệtHồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 1 Dẫn Truyện – Tự ChươngHồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 2Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 3Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 4Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 5Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 6Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 7Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 8Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 9Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 10Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 11Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 12Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 13Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 14Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 15Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 16Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 17Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 18Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 19 Ngoài Vụ Án – Tiểu Kịch Trường 1Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 2 – Chương 1Danh sách chương Chuyên Án – Hồ Sơ Đặc Biệt Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 1 Dẫn Truyện – Tự Chương 1 Dẫn truyện Editor Nguyệt “Mục tiêu đã định, hết thảy hành động theo kế hoạch, không có gì thay đổi. ” Từ ống nghe điện thoại truyền đến giọng Tony. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 2 2 HỒ SƠ I HÓA TRANG LÊN SÂN KHẤU Editor Nguyệt Quan Cẩm ngồi trước cửa, miễn cưỡng phơi nắng. Những ngày bình thản không có máu me cùng nguy hiểm này cảm giác thật xa lạ. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 3 3 Editor Nguyệt Quan Cẩm nhìn chồng hồ sơ các vụ mất tích cao như núi trên bàn, hóa đá. Một lúc lâu sau, hắn buồn bã nói “Mọi người định tiến hành điều tra án này đến cuối năm sao?” “Hả?” Lâm Bạch không rõ, nói “Sao có thể? Tổ chúng ta chính là tổ tinh anh độc nhất vô nhị đấy, từ khi thành lập đến giờ chưa từng gác lại vụ nào, đều phá án và bắt tội phạm trong vòng ba tháng. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 4 4 Editor Nguyệt Quan Cẩm xách túi thức ăn sẵn, ngậm điếu thuốc, một tay đút túi quần, bước vào tiểu khu. Vốn phải là vẻ phong lưu tiêu sái lại phớt đời, kết quả phối hợp với ngoại hình nhu nhược của hắn bây giờ trông chẳng khác nào một trạch nam lôi thôi không ngủ đủ giấc. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 5 5 Editor Nguyệt “Quan Cẩm. ” Ôn Tĩnh Hàn gọi lại người vừa đến giờ tan tầm là vội vã ra về. “Tan ca đến bệnh viện thăm Đàm Khúc đi. ” “Sao lại là tôi?” Quan Cẩm nhíu mày. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 6 6 Editor Nguyệt Quan Cẩm và Trần Kiều Vũ cầm ảnh của Đàm Khúc đi hỏi những người trong trường quay, đáng tiếc đại đa số đều không nhớ người đóng vai qua đường’ này. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 7 7 Editor Nguyệt Lúc tan tầm, Quan Cẩm gần như là người đầu tiên lao ra khỏi cửa. Hiện tại hắn đã được khen là Tan tầm chi tinh’ của tổng cục, đúng giờ đúng giấc, gió mặc gió, mưa mặc mưa. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 8 8 Editor Nguyệt Tử Lan là một câu lạc bộ cao cấp mới mở không lâu của khu giải trí xa hoa nổi danh nhất thành phố S. Nhưng khác với các câu lạc bộ tư nhân, quy mô của nó rất lớn. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 9 9 Editor Nguyệt Lúc Quan Cẩm trở về, trong phòng làm việc loạn hết cả lên, mọi người đang chuẩn bị đi cứu viện’ hắn. “Quan Tiểu Cẩm!” Lâm Bạch lao đến “Chúng tôi đang nghĩ cậu bị tội phạm bắt cóc, sau đó rơi vào động ma, sau đó …” “Sau đó thế nào?” Dưới ánh mắt lạnh băng của Quan Cẩm, Lâm Bạch quyết đoán ngậm miệng. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 10 10 Editor Nguyệt Ôn Tĩnh Hàn dựa lưng vào ghế sofa mềm mại, cầm quả táo gặm đến vui vẻ. Đột nhiên trên TV chiếu cảnh một cô gái bị đụng đầu, quên mất nhà mình, phải lưu lạc bên ngoài. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 11 11 Editor Nguyệt Quan Cẩm nằm ở trên giường, trong đầu không ngừng suy đoán các loại khả năng. Hắn không muốn đợi, đây không phải cuộc sống của hắn, vừa xa lạ vừa kỳ quặc, làm hắn cả người không thoải mái. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 12 12 Editor Nguyệt Người đàn ông mở mắt ra đã thấy Ôn Tĩnh Hàn mặc áo ngủ đứng ngẩn người trước tủ quần áo. Hắn ngồi dậy, miễn cưỡng hỏi “Sáng sớm, nghĩ gì thế?” Ôn Tĩnh Hàn nhíu mày “Tôi đang nghĩ, sao anh không để tôi mặc một bộ quần áo đã được nhà thiết kế phối sẵn?” “Hửm?” Nguời đàn ông nghiêm túc suy nghĩ. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 13 13 Editor Nguyệt Ôn Tĩnh Hàn nghe Quan Cẩm hồi báo tình huống xong, nhíu mày “Cậu hoài nghi căn nhà lớn cách vách đó có vấn đề?” “Chẳng trách bên trong lại sạch sẽ như thế, thì ra có nơi chuyên giấu những thứ dơ bẩn. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 14 14 Editor Nguyệt Ngoại trừ Lâm Bạch và Quan Cẩm, những người khác trong tổ đều đi cắm chốt, chuẩn bị bắt nhân vật bí ẩn quan trọng Vương Bình Khang về làm nhân chứng. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 15 15 Editor Nguyệt Sáng sớm, Quan Cẩm đến cục thì phát hiện bầu không khí trong phòng làm việc rất quái dị, mùi thuốc súng lan tràn. “Vẫn chưa bắt được người?” Quan Cẩm nói như thể chuyện không liên quan đến mình. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 16 16 Editor Nguyệt Nhạc Phàm nghiêm túc dặn dò “Nhớ kỹ, phải nâng tay lên!” “Yên tâm! Lần này tôi tuyệt đối sẽ không làm hỏng chuyện!” Kim Mạch Long vỗ ngực thùm thụp. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 17 17 Editor Nguyệt Tổng cộng có ba người, tên cầm đầu đè giọng nói “Sao không thấy đâu? Không phải chúng mày nói nó chạy ra đây à?” “Nó chạy từ cửa ngầm ra, tao tận mắt nhìn thấy mà. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 18 18 Editor Nguyệt Sáng sớm hôm sau, Quan Cẩm vừa ngáp vừa đi đến cục cảnh sát. Đi làm sớm đúng là ngược đãi hắn! Buổi tối tăng ca đến rạng sáng còn phải đi làm sớm, đây thật sự là chuyện ngược đãi hắn nhất trần đời! “Sáng sớm, cảnh sát Quan!” Quan Cẩm cố mở mắt ra, nhìn người đột nhiên xuất hiện bên cạnh chào hỏi mình. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 1 – Chương 19 Ngoài Vụ Án – Tiểu Kịch Trường 1 19 Editor Nguyệt Không có án lớn, trong phòng tổ chuyên án toàn tà âm khò, khò … Ôn Tĩnh Hàn từ văn phòng cục trưởng trở về, đẩy cửa ra thấy cả đống người đang ngủ ngáy o o … Bây giờ mới có mười giờ sáng mà. Hồ Sơ Đặc Biệt – Quyển 2 – Chương 1 20 HỒ SƠ II THIÊN SỨ TỬ VONG Editor Nguyệt Bóng đêm tràn ngập. Xa xa, đèn nê ông vẫn chiếu sáng không trung. Nhưng, trên con đường thấp thoáng giữa những hàng cây to, chỉ có chút ánh sáng le lói. 1 2 3 4 … Sau Cuối » Dẫn truyệnEditor Nguyệt“Mục tiêu đã định, hết thảy hành động theo kế hoạch, không có gì thay đổi.” Từ ống nghe điện thoại truyền đến giọng đàn ông nhếch miệng, đứng dậy, mặc áo gió màu đen vào bao trùm lên những múi cơ rắn chắc. Hắn nhấc thùng đàn violin của mình lên, huýt sáo, xuống xe, đi vào một tòa nhà văn phòng đã tối quen đường cũ, người đàn ông đi vào một căn phòng, bỏ thùng xuống, thuần thục lắp ráp đống linh kiện thành một khẩuWalther WA2000 lực sát thương cực đối diện là một khách sạn, ánh điện huy hoàng, dưới những chùm đèn thủy tinh lớn là các nhân vật nổi tiểng, hậu duệ quý tộc đang nâng ly chạm cốc. Người đàn ông ngắm thật chuẩn, sau đó không nhúc nhích gì, như một pho tượng. Thời gian trôi qua dường như không hề ảnh hưởng đến nhiên, một người đàn ông châu Âu trung niên mập mạp xuất hiện trong tầm ngắm, đang cầm ly rượu chuyện trò vui vẻ. Chính là lúc này! Người đàn ông châu Âu xoay người lộ diện hẳn trong tầm mắt. Lập tức, thân thể ông ta khựng lại, sau đó mềm oặt ngã đàn ông áo đen theo thói quen hôn lên thân súng, lưu loát tháo súng ra, đóng cửa, cầm theo hộp đàn biến mất trong ngõ nhỏ tối đen như một linh hồn. Những tiếng thét kinh hoàng chói tai, khóc lóc thảm thiết truyền ra từ khách sạn đối diện bị lạnh lùng bỏ lại phía khi ám sát, người đàn ông trầm tĩnh lại, vừa vuốt túi áo trong lấy ảnh chụp của mục tiêu kế tiếp, vừa đi đến địa điểm giao nhiệm vụ. Mục tiêu kế tiếp, “Hermes”, khó giải quyết bước chân trong đêm đặc biệt bắt tai. Thân thể cùng tinh thần đều thả lỏng vượt quá tưởng tượng. Bản thân hắn cũng không khỏi hoang mang. Đang đi, thình lình ngừng lại. Sự mẫn cảm của nghề nghiệp bao năm qua báo với hắn nguy hiểm đang tới gần. Hắn thấy lưng mình phát lạnh, không khỏi hối hận vì đã thả lỏng cảnh quay phắt người Một viên đạn chuẩn xác xuyên vào đầu hắn, luồng nhiệt như bùng ra cảm giác bị đạn bắn xuyên qua là như thế … Người đàn ông ngửa mặt ngã về sau, nằm trên mặt Walther WA2000Loại súng bắn tỉaNguồn gốc & quốc gia sử dụng ĐứcNăm thiết kế Những năm 70, 80 của thế kỷ XXNhà sản xuất công ty Carl Walther GmbH SportwaffenSản xuất 1982 – 1988Số lượng chế tạo 176Thông số kỹ thuật– Khối lượng kg rỗng và không có ống ngắm; kg có đạn nhưng không có ống ngắm.– Chiều dài 905 mm– Cỡ nòng 650 mm– Đạn NATO,.300 Winchester Magnum, Swiss– Cơ cấu hoạt động Nạp đạn bằng khí nén– Tầm ngắm chuẩn 700 m– Cơ cấu nạp hộp đạn rời 6 viên– Ngắm ống ngắm thường dùng loại Schmidt & Bender WA2000 là loại súng bắn tỉa có thiết kế băng đạn gắn phía sau để làm giảm chiều dài của toàn bộ súng, khiến nó có tính cơ động cao trong điều kiện chiến đấu chật hẹp ở các tòa nhà. Loại súng này được sản xuất vào những năm 70, 80 của thế kỷ XX để chống lại những sự kiện tương tự như vụ thảm sát Munchen trong thế vận hội mùa hè năm 1972. Việc chế tạo nó chỉ được thực hiện trong khoảng thời gian ngắn với khoảng 176 khẩu được sản xuất do nó quá đắt để có thể tiêu thụ rộng rãi. Hiện nay loại súng này khá chương Cậu là cảnh sátEditor NguyệtĐầu thật nặng, đau quá … Hắc Kiêu dùng hết sức lực mở mắt là đâu? Mình làm sao vậy? Cố gắng hồi tưởng lại, một cơn đau chạy thẳng lên đầu.“A!” Hắn đau đớn rên lên một tiếng. Nghĩ lại, mình bị đạn bắn xuyên vào đầu, nhưng sao lại không chết? Chẳng lẽ mình ăn may, viên đạn nằm trong đầu, không tạo thành vết thương trí mạng?Hắc Kiêu dùng sức mở lớn mắt, muốn nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh. Một cái mặt bánh bao ngu ngốc miệng há hốc xuất hiện trong tầm mắt.“A a a!!! Cậu tỉnh! Bác sĩ, bác sĩ, cậu ấy tỉnh! Nha nha nha … Tôi còn tưởng cậu thành người thực vật rồi …” Cậu trai mặt bánh bao khóc toáng lên nhào lên người hắn, dùng sức lắc lắc kiếp, mày tránh ra ngay cho ông, ông sắp thành người sống thực vật thật rồi!Một đoàn người từ ngoài bước vào, bác sĩ đi đầu tóm lấy cậu trai ném qua một bên “Đừng cản trở.”Sau đó, vị bác sĩ kia nhẹ nhàng vạch mắt Hắc Kiêu lên, nhìn dụng cụ đặt trên đầu giường. “Thoát khỏi nguy hiểm.” Nói xong, mang theo đoàn người rời Kiêu cảm thấy hình như mình không được chào đón ở đây.“Cậu sao rồi? Đầu còn đau không?” Cậu trai ghé lại, gần như muốn dán vào mặt hắn để nhìn cho Kiêu cảnh giác nghiêng đầu sang bên, khàn khàn nói “Đây là đâu? Cậu là ai?” Nói xong hắn ngẩn người. Giọng mình sao lại kỳ lạ thế trai ngẩn ra, tiếp tục vẻ mặt ngu ngốc lúc đầu, sau đó kêu toáng lên “Cậu … cậu sao có thể như vậy! Cậu thế mà không nhớ tôi! Chúng ta cùng đánh ma thú, cùng ngắm những cô em cúp E. Cậu … cậu sao lại không nhớ!”Hắc Kiêu thấy thái dương hơi đau. Nếu hiện tại có ai có thể làm cậu ta đừng hét chói tai nữa, hắn tình nguyện phục vụ miễn lại mở ra, lần này không phải bác sĩ mà là hai người một nam một nữ. Nhưng, tiếng hét của cậu trai rốt cuộc ngừng. Cậu nhanh nhẹn lẻn đến trước mặt người tới, bi thống nói “Tổ trưởng, Quan Cẩm cậu ấy … cậu ấy mất trí nhớ. Cậu ấy cư nhiên hỏi tôi là ai!”Người đàn ông nghe vậy hơi nhíu mày, đi đến bên giường Kiêu cảm thấy trước mắt sáng ngời. Người đàn ông này đẹp quá! Dáng người thon dài, gương mặt hoàn mỹ tinh xảo, không nhu mì như phụ nữ mà có nét tuấn tú của phái nam, còn mang theo khí chất xuất trần, hơn nữa đôi mắt của anh ta rất đẹp, tựa như nhân vật trong anime Nhật Bản vậy. À không, nhân vật trong anime cũng khó mà so được với người đàn ông tử phương Đông này rất hợp khẩu vị của Hắc Kiêu. Nếu không phải bây giờ tình cảnh chưa rõ, thân thể vô lực, hắn nhất định sẽ kéo người này vào lòng, trước hôn điên cuồng một trận rồi nói sau.“Cảm giác thế nào?” – Người đàn ông nói cũng dễ Kiêu lắc đầu “Không được tốt lắm.”Người đàn ông nhíu mày “Không nhớ ra tôi? Tiểu Bạch và Kiều Vũ cũng không nhớ?”Hắc Kiêu tiếp tục mặt không đổi sắc lắc đầu “Tuy tôi rất muốn nói là nhớ, nhưng thiết nghĩ mọi người tự giới thiệu thì tốt hơn, biết đâu tôi có thể nhớ lại.”“Ha ha ha …” Mỹ nữ tóc xoăn dáng người nóng bỏng đứng đằng sau cười rộ lên. “Tôi nói này, Quan Cẩm, cậu mất trí nhớ rồi hình như trở nên hài hước hơn đấy.”Quan Cẩm? Hắc Kiêu hoang mang nheo mắt lại. Chẳng lẽ người này đang có âm mưu gì? Chẳng qua, không — Hắc Kiêu đột nhiên giơ tay lên, nhìn chằm chằm vào những ngón tay thon dài trắng nõn, không nhúc nhích.“Gương.”“Cái gì?”“Gương.”Lâm Bạch phản ứng khá nhanh, xông vào toilet cầm cái gương nhỏ đưa cho Hắc Kiêu nhận gương, chậm rãi giơ lên trước mặt mình. Hắn chưa bao giờ cảm thấy đồ vật trên tay lại nặng như vậy. Chiếc gương phản chiếu một khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, mắt không to, cằm đầy, bình Kiêu hít sâu một hơi, lại nhìn, vẫn như thế.“Quan Cẩm? Cậu không sao chứ?” Trần Kiều Vũ lo lắng Kiêu cố nén khiếp sợ, hỏi “Xin hỏi, bây giờ là ngày tháng năm nào? Đây là quốc gia gì? Thành phố nào?”Người đàn ông ngồi bên giường dùng giọng điệu trấn an nói “Ngày 15 tháng 3 năm 2010. Nước C, thành phố S.”May quá, hắn còn ở địa cầu, không xuyên đến dị thế nguyên tinh hay thế kỷ sau gì đó. Nhưng tại sao lại từ Hong Kong chạy đến đây?“Tôi …”“Cậu là Quan Cẩm, là người sống ở thành phố S.”“Vậy còn các anh?”“Tôi tên là Ôn Tĩnh Hàn, kia là Lâm Bạch và Trần Kiều Vũ. Chúng tôi là đồng nghiệp của cậu.” Ôn Tĩnh Hàn khẽ mỉm cười làm người ta không hiểu sao thấy an Kiêu day day cái trán “Đồng nghiệp?” Hắn đánh giá ba người nọ một chút mỹ nam, ngự tỷ, shota. “Công ty giải trí? Hay là công ty người mẫu?”Ôn Tĩnh Hàn cũng bật cười “Ha hả, cậu đang khích lệ chúng tôi có vẻ ngoài ưa nhìn sao? Cậu nghĩ nhiều rồi, nghề nghiệp của chúng ta rất phổ thông.” Anh thu lại ý cười, “Chúng ta là cảnh sát.”“Ôi chao, cậu làm sao vậy? Lại ngất rồi. Bác sĩ!”Ai tới nói cho hắn biết, vì sao hắn vừa mở mắt ra đã biến thành một người khác, hơn nữa, con mẹ nó người này còn là cớm! Hôm nay là ngày 15 tháng 31 mà, được quyền khiếu nại hàng kém chất lượng? Tuy rằng trước lúc chết hắn cũng là đối tượng bị truy nã của INTERPOL2, nhưng mấy người đó căn bản còn chẳng biết mặt mũi hắn ra sao, cho nên gần như không tiếp xúc gì. Nhưng đột nhiên biến thành cảnh sát chẳng hề khiến một sát thủ giết người không chớp mắt như hắn thoải mái chút trời ơi, tuy tôi tạo nghiệt rất nhiều, ông cũng đừng trêu ngươi tôi như vậy chứ! Hy vọng đây chỉ là một cơn ác mộng, ngày mai mở mắt ra, tất cả sẽ về lại như trời theo lẽ thường nhô lên. Hắn theo lẽ thường mở mắt, hết thảy không có gì thay đổi, hắn vẫn là Quan thể này so với bản thể của hắn nhỏ hơn chừng 20 cm. Hắn cao lớn uy mãnh, hắn cơ bắp cường kiện, hắn tuấn tú nam tính, tất cả đều bị thân thể như gà con bị vặt lông này gạt bỏ hết. Nhìn lại khuôn mặt này, dung mạo không xuất chúng, cằm đầy, mắt một mí hơi cong lên, chuẩn một cái thuần 0!!! Nhìn thanh niên mảnh khảnh trong gương lớn ở toilet, Hắc Kiêu cố sức hít thở dằn xuống xúc động muốn đập vỡ khi tỉnh lại đến giờ đã gần một tuần. Trong khoảng thời gian này lục tục có người đến thăm hắn, đều là đồng nghiệp. Ngoại trừ ba người kia, hắn còn gặp những người khác cùng tổ với Quan Cẩm. Không thể nói ai cũng là tuấn nam mỹ nữ, nhưng đủ đặc sắc, xem như ưa nhìn. Thật không hiểu tiêu chuẩn lựa chọn cảnh sát bây giờ có phải là diện mạo đẹp không?Hắn nằm trong một tổ chuyên án trực thuộc tiếp tổng cục cảnh sát, tập hợp toàn tinh anh. Ôn Tình Hàn nhìn trẻ tuổi, tính tình ôn hòa những rõ ràng có thể thấy được tất cả tổ viên đều tin phục anh ta. Đi được đến vị trí này, chỉ sợ anh ta cũng không thuần lương vô hại như vẻ bề ngoài, không phải đèn cạn dầu. May là lúc ấy mình không làm ra hành động gì đường đột, nếu không sau này sẽ khó sống. Hơn nữa, về sau phải cẩn thận từ lời nói đến việc làm, trước mặt một đám cảnh sát tinh anh, hơi để lộ dấu vết một chút là sẽ vạn kiếp bất Kiêu không phải không muốn rời đi, nhưng đây không phải nước M, không phải hang ổ của hắn, không có tài nguyên để sử dụng. Hơn nữa, hiện tại mang cái bộ dạng này ra ngoài lại càng nguy trọng nhất là, hắn tuyệt đối không thể chết không minh bạch như vậy được! Lộ trình bị bại lộ cùng tất cả những chuyện bất thường đều cho thấy hắn bị ám toán. Rốt cuộc là ai muốn đưa hắn vào chỗ chết? Bất kể thế nào hắn cũng phải tra cho rõ. Hiện tại mang thân phận cảnh sát không chừng lại có lại phòng khách, nhìn căn phòng cũ kỹ nhưng sạch sẽ của Quan Cẩm, Hắc Kiêu nhắm mắt lại rồi mở bừng ra. Từ giờ trở đi, trên đời này không có Hắc Kiêu, chỉ có một cậu cảnh sát nhỏ tầm thường – Quan Ngày 15 tháng 3 Ngày Quốc tế Bảo vệ quyền người tiêu dùng.2 INTERPOL tiếng Anh International Criminal Police Organization, tên thường dùng là Tổ chức Cảnh sát Hình Sự Quốc tế, là một tổ chức thi hành luật quốc tế được thành lập vào ngày 7 tháng 9 năm 1923 tại Viên – thủ đô của Áo, dọn về Trung tâm Quốc tế Lyon tại Pháp từ ngày 1 tháng 5 năm 1989, có văn phòng đại diện tại 7 quốc gia Argentina, Cameroon, Côte d’lvoire, El Salvador, Kenya và Thái Lan, có đại diện tại Trụ sở Liên Hợp Quốc và thành phố New York. Interpol bao gồm 188 thành viên trong tổng số 186 quốc gia thành viên, tất cả là lực lượng cảnh sát của các quốc gia thành viên, nhằm phối hợp các nước lại với nhau trên mặt trận chống tội phạm quốc tế như buôn người, rửa tiền, buôn bán ma túy, khủng bố, … Interpol hoạt động độc lập theo tôn chỉ tôn trọng chủ quyền các quốc gia thành viên, không can thiệp vào công việc nội bộ. Đối tượng điều tra chỉ là tội phạm hình sự. Lực lượng này không điều tra các vấn đề liên quan đến chính trị, tôn giáo, quân đội, kỳ thị chủng tộc… Ebook Chuyên Án – Hồ Sơ Đặc Biệt của tác giả Cuồng Tưởng Chi ĐồTên gốc Trọng sinh chi đặc biệt án quyểnThể loại Đam mỹ, trọng sinh, hiện đại, trinh thám, bí ẩn, nhà tâm lý học công x cảnh sát hơi ngạo kiều thụ, 1×1, HEChuyển ngữ NguyệtCouple Lục Vân Dương x Quan Cẩm Hắc Kiêu – EthanHắc Kiêu chính là cái tên sáng chói nhất trên bảng sát thủ, nhưng không thể ngờ rằng một ngày kia sát thủ mạnh mẽ như Hắc Kiêu lại bị súng bắn vỡ đầu. Có lẽ đây chính là báo ứng chết cũng không thành, khi Hắc Kiêu vừa mở mắt ra đã thấy một đám người gồm cả trai lẫn gái bao quanh giường bệnh, rất thân thiết mà nói với hắn rằng hắn đã “mất trí nhớ” Cậu chính là người đồng nghiệp thân thiết của chúng Kiêu Xin hỏi công việc của chúng ta là gì vậy?Mọi người Cảnh sát a!Hắc Kiêu…Nhìn gương mặt xa lạ, gầy yếu trong gương, Hắc Kiêu hận mình không thể chết đi lần trời ơi, trước khi làm đạo diễn thì ông phải chọn kịch bản cho nó tốt đã chứ!! TUT Editor NguyệtÔn Tĩnh Hàn nghe Quan Cẩm hồi báo tình huống xong, nhíu mày “Cậu hoài nghi căn nhà lớn cách vách đó có vấn đề?”“Chẳng trách bên trong lại sạch sẽ như thế, thì ra có nơi chuyên giấu những thứ dơ bẩn.” Trần Kiều Vũ đã hiểu.“Tổ trưởng, có cần tôi đi do thám không?” Trịnh Phi nóng lòng muốn Tương lắc đầu không tán thành “Không nên hành động thiếu suy nghĩ.”“Cậu thấy sao?” Ôn Tĩnh Hàn đột nhiên hỏi Quan Cẩm gãi cằm “Nếu Mẫn Ngôn không liên quan đến chuyện này, tôi không tin có người lợi dụng anh ta mà anh ta chẳng hay biết gì. Nếu có liên quan, vậy tại sao anh ta lại cố ý tới tìm tôi? Tự lòi đuôi?”“Nghĩ vậy cũng thấy kỳ lạ …” Trịnh Phi ngồi trở lại.“Trước đừng nghĩ chuyện này. Tiểu Bạch, mau chóng thăm dò xem căn nhà cách vách đó thuộc sở hữu của ai và tình trạng sử dụng. Về phần cậu dùng cách gì, không cần báo cáo, tự mình giải quyết.” Ôn Tĩnh Hàn vừa nói xong thì Lâm Bạch đã nhe răng cười “Có lời này của anh là được rồi.”Lâm Bạch xoay người ngồi trước máy tính chuẩn bị động tay, Ôn Tĩnh Hàn lại mở miệng “Cậu với Nhạc Phàm tra được đầu mối gì rồi?”“À …” Lâm Bạch rụt cổ, không dám nhìn thẳng. “Không có, không có. Thật ra Nhạc Phàm đi gặp tình nhân, kéo tôi làm đệm lưng thôi … Thật đấy!”“Tôi có tình nhân bao giờ? Sao tôi lại không biết …” Nhạc Phàm chẳng biết đã xuất hiện ở tổ chuyên án lúc nào.“A ha, ha ha ha ha …” Lâm Bạch thầm ngửa mặt lên trời thét dài trong lòng, ai cũng không thể chọc vào T_T“Ôn lão đại, vừa lúc tôi có chuyện tìm anh.”Nhìn Nhạc Phàm và Ôn Tĩnh Hàn vào văn phòng, những người khác cũng rời đi bận việc của mình. Quan Cẩm thấy nhàm chán, đến bên cạnh Lâm Bạch nhìn cậu gõ bàn lúc sau.“Tiểu Bạch, kỹ thuật của cậu thật lợi hại.”“Cái gì mà thật lợi hại? Quan Tiểu Cẩm, cậu làm tôi thất vọng quá!” Lâm Bạch chỉ vào mũi hắn, vẻ mặt bi phẫn muốn chết. “Tôi đây chính là cao thủ đứng đầu tổng cục, à không, ngành cảnh sát, à không, toàn cầu!”Người này có khoa trương quá không? Quan Cẩm càng lúc càng hoài nghi.“Hừ, đừng nói là một tòa biệt thự, kể cả bộ công an, bộ quốc phòng, Lầu Năm Góc của Mỹ … À … Lầu Năm Góc thì … Dù sao chỉ cần có mạng, không có chỗ nào mà tôi không vào được, không có bí mật nào tôi không tra được.” Lâm Bạch vỗ ngực.“Vậy cậu có thể truy cập vào một địa chỉ mà không để lại dấu vết chứ?”“Đấy là cơ bản nhất, bằng không …” Lâm Bạch trộm nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói “Bằng không tôi sớm đã bị truy sát rồi.”Trong mắt Quan Cẩm hiện lên nét hưng phấn, hắn vỗ vai cậu “Vậy vừa hay, có rảnh buổi tối đến nhà tôi đi.”“Cậu … cậu muốn làm gì?”“Nấu cơm mời cậu ăn.”“Oa ha ha ha, Quan Tiểu Cẩm ơi, cậu mất trí nhớ rồi không ngờ lại yêu quý đồng nghiệp, nhiệt tình nấu nướng như thế.” Lâm Bạch mừng rỡ như một đóa người chỉ một bữa cơm đã bán mình đi làm thế nào mà có thể sống ngoan cường đến ngày hôm nay được nhỉ, Quan Cẩm yên lặng tưởng tượng. Nếu Lâm Bạch có kỹ thuật đứng đầu vậy cũng dùng được một chút, có thể tránh để lại dấu vết cho người ta tra được, rước họa vào thân. Quan Cẩm thầm tính toán trong lòng.…Đỗ Thăng vừa lúc đứng ở cửa câu lạc bộ tiễn khách, nhìn thấy Kim Mạch Long mang theo hai vệ sĩ đi tới. “Kim tiên sinh lâu rồi không tới, thật là khách quý, mời vào.”Kim Mạch Long vểnh mặt lên trời, nghênh ngang đi vào. Thật ra trong lòng hắn thấy rất khẩn trương, camera giấu trong đồng hồ và máy ghi âm mini cài trong túi áo tựa như hai quả bom, làm hắn thấy cả người không thoải mái. Nằm vùng cái gì, đời này mình chưa từng nghĩ đến, nếu bất hạnh bỏ mình, không biết Nhạc Phàm có vì mình là khóc thực thương tâm không. Kim thiếu gia thầm chảy nước mắt cho mình trong lòng Mạch Long bước vào phòng, nói với nhân viên phục vụ “Lấy chai rượu lần trước tôi để lại ra đây.” Sau đấy, mở nhạc giao hưởng chỉnh lên mức to chừng một giờ, nhân viên phục vụ đến chỗ Đỗ Thăng “Giám đốc, Kim thiếu gia mời anh qua đó một chút.”Đỗ Thăng nhíu mày “Làm sao? Ai trong các cậu lại chọc cho vị công tử này khó chịu rồi?”“Dạ không ạ …”“Kim thiếu gia, cậu tìm tôi sao? Không biết cậu có yêu cầu gì cần tôi cống hiến sức lực?” Đỗ Thăng tươi Mạch Long cầm ly rượu, liếc mắt nhìn Đỗ Thăng từ trên xuống dưới tên này trông hào hoa phong nhã, mang phong thái của một giám đốc cao cấp tài giỏi, nhìn thế nào cũng không giống người kinh doanh loại giải trí ngầm khẩu vị nặng. Chẳng qua, người càng như thế càng dễ biến thái, bởi vì áp lực quá nhiều, không chừng …Đỗ Thăng thấy Kim Mạch Long nhìn mình chằm chằm, vẻ mặt rối răm, khóe mắt giật giật “Kim thiếu gia?”Kim Mạch Long bất mãn nói với Đỗ Thăng “Tôi nói này giám đốc Đỗ, câu lạc bộ của anh quá nhàm chán. Lần nào tôi đến đây không phải hút thuốc thì là uống rượu nghe nhạc, anh nghe thử xem đây là cái loại nhạc khỉ gió gì.” Kim Mạch Long chỉa chỉa máy phát Thăng nghẹn lời, thầm bi ai cho giọng nam cao nổi danh thế giới một giây.“Mặt sau của chúng tôi còn có spa và quán bar nhỏ. Nếu cậu thấy buồn có thể đến đó thư giãn một chút, hoặc cùng các vị khách khác khiêu vũ.”“Tôi dùng nhiều tiền như thế chỉ để đến tắm rửa và khiêu vũ à?”Người khác tới chủ yếu là vì xã giao, duy trì mối quan hệ cùng giới thượng lưu, còn loại ăn chơi thuần túy’ như cậu đúng là không nhiều lắm. Đỗ Thăng thầm oán, nhưng vẻ mặt vẫn rất khách khí “Kim thiếu gia, chúng tôi cung cấp những sản phẩm và sự phục vụ cao nhất, cam đoan sẽ khiến khách thoải mái như ở nhà, hơn nữa –”“Được rồi, được rồi, đừng nói mấy lời vô dụng đó. Tôi nói này giám đốc Đỗ,” Kim Mạch Long đột nhiên ngoắc tay với Thăng ghé tai lại. Kim Mạch Long ra vẻ thần bí “Hiện tại cái kia’ cũng thú vị lắm, anh có gì thì mang ra đi, đừng làm bộ làm tịch.”“…”“Anh nhất định có mối, tìm vài người đến uống rượu với tôi, chơi một chút, chẳng lẽ yêu cầu này cũng không làm được?” Kim Mạch Long có chút bất Thăng đứng thẳng dậy, con mắt đảo một vòng “Cậu chờ một chút.” Nói xong, hắn xoay người ra vài phút, Đỗ Thăng đi tới “Kim thiếu gia, cậu là hội viên cao cấp nhất của chúng tôi, chúng tôi sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của cậu. Xin chờ một chút.”Kim Mạch Long vừa hồi hộp vừa kích động, lòng nói tên này được lắm, mặt ngoài sạch sẽ, quả nhiên mặt trong có chuyện. Hừ, hãy xem lần này Kim đại thiếu gia ta lập công lớn, sau đó Nhạc Phàm nhất định sẽ kính trọng ta vài phần, lòng mang cảm kích, lấy thân báo đáp … Hai anh vệ sĩ nhìn thiếu gia nhà mình vẻ mặt nhộn nhạo, nước miếng sắp chảy đến nơi, trong đầu hiện lên gương mặt lạnh lùng của Nhạc Phàm. Ai, mặt nóng đi dán mông lạnh … Đương nhiên, Nhạc Phàm chắc chắn sẽ không để cho thiếu gia nhà mình bao lâu sau, Đỗ Thăng quay lại, hai thiếu niên thanh tú theo đằng sau. Kim Mạch Long sáng mắt lên, nhưng gương mặt của Nhạc Phàm chợt lướt qua, hắn lập tức ngồi nghiêm chỉnh “Khụ khụ, giám đốc Đỗ, đây là anh giấu riêng?”“Kim thiếu gia nói đùa, tôi nào dám giấu? Đây là nhờ người khác tìm tới, rất nghe lời, sạch sẽ, cậu cứ việc hưởng thụ.” Đỗ Thăng vẫn ra vẻ bình thản như giải quyết việc chung, chẳng e ngại mình nói ra miệng cái loại chuyện dẫn mối Mạch Long nghĩ một lúc rồi khoát tay “Không tiễn. Được rồi, đi đi.”Đỗ Thăng gật đầu, rời khỏi căn phòng, thuận tay đóng kỹ cửa. Hai thiếu niên đưa mắt nhìn nhau, lập tức bày ra vẻ tươi cười đi đến.“Kim thiếu gia, anh uống rượu đi.”“Ăn chút hoa quả, để em bóc vỏ cho anh.”Kim Mạch Long trái ôm phải ấp, vui sướng hưởng thụ, trong lòng lại tự thôi miên mình ta đây đang ngụy trang nằm vùng, đương nhiên phải diễn cho thật, nếu không sẽ bị lật tẩy …“Choang!” Một cái ống đựng bút bay sạt qua đầu Kim Mạch Long.“Xoảng!” Một chậu hoa thiếu chút nữa là đập trúng Mạch Long vừa nhanh nhẹn trốn tránh vừa cầu xin tha thứ “Đừng ném, nguy hiểm lắm! Tiểu Phàm … tôi, tôi không phải dân chuyên nghiệp, ngẫu nhiên đi nằm vùng không dò được tin tức gì hữu dụng cũng là chuyện dễ hiểu mà. Oa oa oa, tiểu căn mệnh của tôi, đó là tương lai tính –” Một cái kéo lướt sát đũng quần.“…”“Không chuyên nghiệp? Hừ, tôi thấy cậu chuyên nghiệp lắm, ấp ấp ôm ôm, anh anh em em thật là náo nhiệt.” Đôi mắt sau cặp kính của Nhạc Phạm lóe lên ánh lạnh.“Tôi đang diễn kịch mà …” Kim Mạch Long ngẩng mặt cười làm lành.“Diễn kịch? Biết kẻ ngu, chưa từng thấy ai ngu như vậy! Cậu diễn kịch thì tốt xấu gì cũng phải chụp ảnh lại cho rõ ràng chứ, kết quả ngoại trừ cái mông với thân hình như rắn nước thì cậu chụp được cái gì?!” Nhạc Phàm giận sôi lên. Trước khi đi đã cẩn thận dặn dò phải dùng đồng hồ camera thế nào, ai ngờ cái tên lăng nhăng này vẫn quen tay sờ mó chụp lại ba vòng. 3 vòng ngực, eo, mông“Người ta là lần đầu tiên mà …” Kim Mạch Long tủi thân ngồi xổm góc tường vẽ vòng tròn.“Được rồi, Kim tiên sinh đồng ý hỗ trợ đã là không tồi, mà cũng không phải không có tiến triển gì.” Thấy hai bên tạm thời đình chiến, Ôn Tĩnh Hàn mới từ ngoài cửa đi vào.“Đối phương khá cẩn thận, không có khả năng một lần là tra được. Nếu họ thật sự xem Kim tiên sinh là đối tượng, vậy dù thế nào trước hết cũng phải rụt rè một chút, đúng không? Hơn nữa, bọn họ nhượng bộ chứng tỏ là còn cơ hội. Mang ảnh chụp của các thiếu niên bị mất tích đến cho Kim tiên sinh xem, nhìn thử hai thiếu niên kia có trong đó không. Mặt khác, Quan Cẩm, Nhạc Phàm không làm việc bên ngoài nên cũng lo chuyện này đi. Tôi với bọn Trịnh Phi đi trước bố trí truy bắt Vương Bỉnh Khang. Có tình huống gì không kịp báo cho tôi, có thể tự mình hành động.” Ôn Tĩnh Hàn nói xong, gật đầu với mọi người rồi đi ra Cẩm buồn cười nhìn Kim Mạch Long tranh công không thành mà bị ghét bỏ, quyết định bảo vệ anh chàng gây hài này. Hắn lặng lẽ tới gần Nhạc Phàm “Cho dù có lăng nhăng thế nào, anh ta đã đồng ý vì anh mà mạo hiểm làm gian tế, anh cũng nên cho cái mặt cười chứ?”Nhạc Phàm không được tự nhiên xoắn xoắn hai tay, hạ mình nhìn Kim Mạch Long một cái, hỏi “Có khát không? Tôi rót một cốc nước cho cậu.”“Được được!” Kim Mạch Long bật người dậy như được uống máu gà, đi theo sau Nhạc Phàm, lại bắt đầu nói liên vật đơn bào quả là kiên cường, bị đả kích gì cũng có thể khôi phục trong nháy mắt. Quan Cẩm nhất thời thấy hâm mộ.

chuyên án hồ sơ đặc biệt