truyện sự dịu dàng dưới lớp quân trang

− Tuần rồi học quân sự, nắng quá, lớp Huyền ráng học xong. Thầy cho nghỉ hai ngày. Sài Gòn mùa này nắng và ngột ngạt lắm. Sinh viên xa nhà như tụi mình tiền đâu vô quán để giải trí. Mà nằm nhà trọ còn khốn khổ hơn. Ba mươi sáu cách, Huyền chọn cách biến về quê đổi gió. Hoàng Trúc bật cười: − Cha! Nghe tử tế quá hén! Quân có cảm giác trong lồng ngực là một cơ thể ấm nóng, niềm hạnh phúc đến quá đột ngột khiến cậu như vỡ òa. Trinh dùng cả hai cánh tay ôm cậu học trò, vùi đầu vào trong ngực cậu ấy. Cô thật sự thích cảm giác tuyệt vời này. Tuy nhiên có vài thứ cần phải nói rõ. Thế là, Trinh ngẩng đầu lên, ánh mắt của hai người chạm nhau. Đến năm lớp 10, Trịnh Thụ đã là 1 chàng trai men lì, soái ca với nụ cười tỏa nắng và tràn đầy sự dịu dàng… Trước mặt người khác anh là chàng trai hoàn hảo còn trước mặt chị anh chỉ là thằng bạn thân vừa nhây vừa ngố vừa tự luyến và đa tình. Đâu có sự mất nết hư thân như lời chàng nói. Dám bày tỏ để cởi mối nghi ngờ. Mong chàng đừng một mực nghi oan cho thiếp". Những lời nói của nàng đều vì muốn hàn gắn hạnh phúc gia đình đang có ngu cơ tan vỡ. Vũ Nương đã hết lời phân trần nhưng Trương Sinh không tin, vẫn mắng mỏ nàng thậm tệ và đánh đuổi nàng đi. Vô tình được Đế quân cứu giúp. Nhưng khi đó là nguyên thân hồ ly của nàng. Đế Quân không hề nhận ra đây là một cô nương dung mạo tuyệt trần. b) Diễn biến truyện Từ đó, nàng quyết tiến vào Cung Thái Thần của chàng làm tỳ nữ để tìm cơ hội báo ân. Thế nhưng, càng ở cạnh Đế Quân lâu ngày, nàng dần nảy sinh tình cảm thầm mến với chàng. Frau Aus Afrika Sucht Deutschen Mann. Nuốt cơn tức mà ngủ một đêm gặp toàn ác mộng Khả Khả đến đại sảnh trả phòng mà khiến ai cũng giật hết cả tân mặt trắng toát bị bộ dạng của cô hù đến đông cứng tại chỗ, theo trí nhớ của anh ta hôm qua cô gái ở phòng này là một thiên sứ đó chứ nào biết chuyện gì đã xảy ra mà khiến cho hôm nay biến thành một thây ma di động thế này. Khả Khả hồn siêu phách lạc bay lơ lững không nhập về được thân xác, giờ đây trong đầu cô chỉ có một chuyện mau mau rời khỏi nơi này là tốt nhất. Thiên đàn cái gì chứ, cảnh đẹp gì nữa, đồ ăn ngon gì nữa tất cả đều tại tên Thiếu tướng kia,dẹp dẹp hết đi. _ Khả Nhi? Trong lúc cô gái nhỏ của chúng ta thất thần thì kế bên từ lúc nào xuất hiện một chàng trai vô cùng ưu tú, anh ta ngồi ở sofa đằng kia ngay từ đầu nhìn cái dáng đi và cái vali đã thấy quen mắt rồi cái vali đó là cái anh đã đặc riêng cho cô bé hàng xóm đáng yêu của anh nhân dịp cô bé tròn 17 tuổi. Mà Khả Nhi là cô bé trong mắt anh luôn tràng đầy sức sống lúc nào cũng có thể nhảy nhót tung tăng, muôn ngàn năng lượng đâu phải là cái cô gái đang đứng đằng kia không những quần áo không ủi tóc không chải một chút năng lượng cũng không có như thế đâu chứ. Ngờ ngợ một hồi lâu anh cũng không dám khẳng định đó là Khả Nhi mà đợi đến khi cô gái đó lên tiếng thì anh lập tức đứng dậy hướng về cô gái đó. Và điều bất ngờ không bao giờ anh dám nghĩ đến, cái thây ma này đúng thật là Khả Nhi cô bé hàng xóm năng lượng tràn đầy của anh đây mà. _ Anh Gia Uy? Nghe tên mình Khả Khả nhìn qua, trước mặt cô là chàng trai tuấn tú vô cùng một con người đã rất lâu rồi không gặp đây mà. _ Khả Nhi! sao em lại thành ra thế này? Nhìn cô một lúc Gia Uy không nhịn được mà vuốt vuốt cái đám tóc rối nùi trên đầu cô, thao tác này có vẻ rất quen thuộc đối với hai người cho nên Khả Khả để mặc cho anh giúp cô vuốt lại đầu tóc đang thành cái ổ quạ của mình trên đầu kia. _ Em.... ha ha. Cô phải nói làm sao đây không lẽ cô nói là cô bị tiểu tam của bạn trai kêu người đến đuổi việc, sau đó đi du lịch thì thấy bạn trai đang tay trong tay cùng với một cô gái có bầu khác hay sao? Ha thảm quá thảm đó nha, cô nhớ là mẹ mẹ đại tướng mỗi năm đều có cúng sao cho cô đàng hoàng kia mà. Vậy mà sao vẫn bị chiếu đến tơi tả như thế cơ chứ, lỗi là do ông thầy cúng có cúng sót cái gì không hay là đọc sai tên của cô chứ hả. Gia Uy nhìn cô gái nhỏ này đứng mếu máo một hồi mà lại chẳng nói ra câu nào chỉ cười ha ha rồi lại mếu máo... ai... cô gái nhỏ này ý hả là bảo bối của cả quân đoàn đó nha, hồi nhỏ lúc hai nhà còn trong trại tùy quân có tổng cộng 16 hộ trong đó mà chỉ duy nhất 1 hộ có con gái đó chính là cô gái Khả Nhi này vì thế hiển nhiên cô trở thành đại đại đại bảo bối của tất cả mọi người. Anh hơn cô 4 tuổi nhà cũng chỉ có một mình anh là con trai độc nhất cho nên có một em gái nhỏ thế này Gia Uy liền sủng ái cô vô cùng, nhưng mà đến năm anh 14 tuổi thì bị ba mình đem đi đến trại ký sinh quân để học tập đến 6 năm sau bắt đầu được điều về quân khu thành phố C. Có gặp cô mấy lần vào kì nghỉ nhưng lần gặp cuối cùng là cách đây 2 năm về trước cho đến bây giờ cô bé theo chân anh đi lung tung trong doanh trại, ngày anh đi học tập thì khóc lớn chạy theo xe khiến anh đau lòng không thôi mà giờ đây đã trở thành một thiếu nữ vạn người mê như thế này. Nếu mà nói thật thì anh cũng là thầm mến cô ngay từ khi còn nhỏ có một đoạn thời gian anh đã từng nghĩ đến sinh nhật 18 của cô sẽ nói với ba mẹ qua đính hôn, nhưng mà duyên số lại không như anh mong muốn ngay thời điểm đó lại bị lệnh đi sang nước ngoài làm nhiệm vụ gần 3 năm mới quay về lại đây. Phải nói là bỏ qua cơ hội rất nhiều lần đồng thời qua nhiều lần tiếp xúc anh cũng biết được cô bé này đơn thuần chỉ coi anh như một người anh mà thôi, hoàn toàn không một chút gì có cảm giác của tình cảm nam nữ nào ở đây. Cho nên anh mới im lặng cho đến bây giờ. Hôm nay là được nghỉ phép nhưng trước hết anh có hẹn gặp mật vụ tại khách sạn này đang hóa thân thành khách du lịch ở đây cũng đã gặp người rồi, chỉ là muốn ngồi thêm một chút ngắm cảnh đẹp xung quanh lại đâu biết được gặp được chuyện bất ngờ này cơ chứ. _ Em tính đi đâu? Đưa tay đón lấy vali trong tay Khả Khả ánh mắt cũng là dịu dàng sủng nịnh cô vô cùng. _ Em chưa biết tính rời khỏi đảo này trước cái đã. Khả Khả mang theo giọng điệu chán nản tận cùng hướng mắt ra cửa lớn của khách sạn hiện rõ sự đau buồn trong tia nhìn kia. Gia Uy nhìn tâm trạng của cô mà cũng đau lòng thay vốn rằng cô luôn là được mọi người cưng chiều, luôn sống những ngày tháng vô ưu vô lo kia vậy mà giờ đây ra xã hội một chút liền nếm trải ngay mùi buồn khổ như vậy. _ Nếu vậy anh đang được nghỉ phép, chúng ta cùng đi du lịch đi. Thật ra vô duyên vô cớ được nghỉ phép chính Gia Uy cũng không biết mình nên đi đâu, nếu như về nhà chắc chắn sẽ bị mẹ mang đi coi mắt cho hết cả kì nghỉ của anh. Vì thế sẳn cơ hội này anh liền cùng cô đi du lịch một chuyến, bồi đấp tình cảm cũng nên. Khả Khả nhìn người anh lâu lắm rồi không gặp này của mình, nhớ lại lúc nhỏ cô cũng là luôn kè kè theo anh một tiếng của anh Uy hai tiếng của anh Gia Uy mà giờ đây nhìn lại lại chững chặc vô cùng, lúc đó đã một bộ dáng oai phong vô cùng lớn lên lại là một quân nhân được rèn luyện như vậy khí lực trên người anh cũng bức người kế bên lắm nha. Nhưng mà.... nhìn như thế nào cũng cảm thấy không bằng tên Thiếu Tướng kia, cô đây là bị anh đâm cho thủng mắt rồi hay sao mà nhìn ai cũng chẳng thấy bằng anh như thế này cơ chứ. Khả Khả hít một hơi thật sâu, thở ra một hơi thật dài chấn an lại tâm lý của mình nở một nụ cười ngây ngốc nhìn Gia Uy gật đầu một cái. Ha, anh làm nhiệm vụ có nữ nhân bên anh, em đây đi chơi cũng có trai đẹp bên cạnh để xem ai lợi hại hơn ha ha ha. Nghĩ đến trả thù anh, Khả Khả mang một bộ mặt tâm địa ác hiện ra không biết ai sợ ai, anh làm càng em liền không cưới lúc đó quỳ lạy bổn cô nương đây cũng nên hắc hắc hắc. Không đợi thêm nữa Khả Khả cũng vui vẻ trở lại tay khoát khủy tay của Gia Uy gật đầu một cái thật mạnh rồi cùng anh ta đi ra khỏi khách sạn. Lần này cô sẽ để cho Lôi Chiến Phong phải tìm cô đến khóc lóc như em bé cô mới hả dạ. Ngay lúc chiếc xe chở Gia Uy và Khả Khả rời đi khỏi sảnh thì xe của Lôi Chiến Phong vừa chạy đến, anh liền nhảy xuống xe lao vào đại sảnh hướng về lễ tân gấp đến không muốn thở nữa. _ Xin hỏi ở đây có ai tên Lâm Khả Khả đến thuê phòng hay không? Anh nhìn lễ tân với anh mắt không thể đợi thêm được nữa, hận chỉ là không thể lập tức xông vào kiểm tra từng phòng đến khi nhìn thấy Khả Khả mới thôi. _ Xin lỗi ngài, cô Lâm vừa mới trả phòng rời khỏi tân vừa mới làm xong cái check out phòng, nghe câu hỏi liền nở một nụ cười công nghiệp nhẹ nhàng trả lời. _ Cô ấy trả phòng? cô có biết cô ấy đi đâu hay không? Thiếu Tướng nghe tin cô vừa trả phòng liền hơn cả nhảy vào biển lửa rồi. _ Tôi không biết, vừa lúc nãy cô Lâm hình như gặp được người quen hai người liền cùng rời đi xe vừa rời khỏi đây thôi. Lễ tân cũng rất thật lòng cho anh biết, nhìn bộ dạng này anh ta nghi ngờ một chút về mối quan hệ của ba người đó nha. _ Là nam hay nữ? Thiếu Tướng trừng mắt nhìn lễ tân cần ngay một đáp án không muốn chậm trễ. _ Dạ, là... là nam. Đến lúc này lễ tân là rung hơn cả cái máy cày, nếu như nói người đàn ông lúc này nhìn tuấn tú bao nhiêu dịu dàng bao nhiêu thì người đàn ông trước mặt này khí lạnh tỏa ra nhiều bấy nhiêu lại một bộ dáng sát khí đến lợi hại. Ngay thời khắc này cô lễ tân đã cho ra trong đầu cả một kịch bản phim truyền hình rồi nha, người vợ bỏ đi theo trai, ông chồng này biết địa chỉ khách sạn liền đến muốn đánh ghen nào ngờ lại bắt hụt nên bây giờ tan tức tối.... hắc hắc hắc. _ Bọn họ đi đâu anh có biết không? Thiếu Tướng hít cả một ngụm khí lạnh vào người âm thanh đè nén xuống cố gắng không gay sát thương cho người đối điện. _ Dạ thôi chỉ nghe nói họ muốn rời đảo, còn đi đâu tôi không biết. Chỉ cần một chút thông tin thế thôi anh không cần nhiều, điều chắc chắn là hai người kia đi ra bến cảng, anh liền bỏ mặt lễ tân chưa kịp nói hết câu mà chạy như bay ra ngoài leo thẳng lên chiếc xe jeep của mình mà phóng đi đuổi theo Khả Khả đang muốn cùng một nam nhân khác bỏ đi. Truyện Sự Mềm Mại Dưới Quân Trang thuộc thể loại quân nhân , vừa hay vừa thấm đẫm tinh thần yêu nước. Hai nhân vật chính có một tình yêu rất đẹp, không gấp gáp mà nhẹ nhàng vì họ chiếm một vị trí quan trong trong trái tim của cả hai. Có những đoạn văn ngắn gọn mà thật xúc động, lấy đi không ít nước mắt của bạn đọc. Khi nam chính chuẩn bị vào một trận chiến đấu anh viết thư an ủi chi ''Hạ Sơ đứng lo lắng cho anh , anh sẽ bảo vệ mình thật tốt , sẽ bình an trở về , sẽ đón e trở về nhà ''thật là cảm động. Câu chuyện rất hấp dẫn không nên bỏ qua. Xin chào xin chào, giữ đúng lời hứa, tuần này mình làm việc hiệu quả = viết tận 2 cái review liền mặc dù đang chạy 1 assignment bên cạnh nè, thế nên hãy ủng hộ mình nhé =. Mình thì rất thích truyện quân nhân, truyện bác sĩ. Đơn giản với mình thì đấy chính là những anh hùng thời bình, mình hâm mộ thật sự những ai làm bộ đội với bác sĩ ấy. Thế nên truyện quân nhân là mình đam mê. Mà mình khá kì cục, hay để dành những truyện hay xong cứ đọc xong thì sợ hết truyện ý = Nên mãi mới review 1 truyện quân nhân đây. “Sự mềm mại dưới lớp quân trang” là câu chuyện về bác sĩ quân y Hạ Sơ và bộ đội đặc chủng Lương Mục Trạch. Tác giả viết truyện này chắc tay từ đầu tới cuối, khắc hoạ khá rõ hình tượng người lính, về cả những nỗi xa nhà, những khó khăn mà ít người để ý đến của hậu phương. Nhân vật được xây dựng nhất quán từ đầu tới cuối. Hạ Sơ là con nhà lính, tính tình thì thích hưởng thụ nhưng rất biết điều, gọi là gì nhỉ, kiểu dễ thích nghi trong từng môi trường ý. Mình rất thích Hạ Sơ tại cô ấy thông minh, khôn khéo nhưng vẫn trẻ con làm nũng người yêu khi có điều kiện = Hạ Sơ cũng không ngại khó ngại khổ mà sẵn sàng tham gia công tác ở khu vực lũ đầu nguồn cho dù nguy hiểm thiếu thốn chỉ để gặp Lương Mục Trạch. Lương Mục Trạch là bộ đội đặc chủng, là những người lính giỏi nhất của các binh đoàn khác nhau được tập hợp lại. Lính đặc chủng luôn là những người ra trận đầu tiên và trở về cuối cùng. Trước mỗi khi đi làm nhiệm vụ là phải viết di thư để lại cho người thân. Nói qua thế các bạn cũng hình dung ra được sự nguy hiểm vất vả của lính đặc chủng rồi nhỉ. 2 người gặp gỡ nhau là do 2 bà mẹ sắp xếp, thế nên gia cảnh nhà cửa đều môn đăng hộ đối. Mà cái cặp bác sĩ bộ đội đứng cạnh nhau thì không thể hợp hơn được rồi đúng không. Truyện này tác giả viết hay, mà edit cũng vô cùng mượt mà, đọc phê lắm. Mình nói thật là đọc truyện mà cứ có “cô bé ngốc” với “đồ ngốc” thì mình hơi rợn rợn = Nghe thế nào ý không thật gì cả = Nhưng truyện này tuyệt đối không có. Đối thoại nhân vật cũng rất nhẹ nhàng đáng yêu. Hơn nữa bạn mình đang là học viên Học viện Quân Y = nên cảm thấy rất nhiều điểm cộng cho truyện này. Viết về người lính nhưng không khô khan lắm, mà cũng không hời hợt. Ôi nói chung khen quá nhiều rồi, tóm gọn lại thì đây là 1 truyện rất hay, rất đáng đọc, không có máu chó gì cả, cái gì cũng hay hết nên là các bạn hãy đọc truyện đi = Đánh giá *** Để nói về truyện này, đầu tiên tôi muốn nói rằng tôi đọc nó là do trước đó đã từng đọc “Em là đôi cánh của anh”. Nhân vật chính trong truyện này là hai nhân vật “siêu phụ” trong “Em là đôi cánh của anh”, nhưng một chút thoáng qua ấy cũng khá ấn tượng với tôi. Lương Mục Trạch và Hạ Sơ vô tình được sắp đặt để gặp nhau, nảy sinh tình cảm rồi đến với nhau. Tình yêu của họ nhẹ nhàng nhưng đủ sâu sắc, thời gian không dài nhưng đủ để người trong cuộc biết ai là người họ muốn ở bên cạnh. Tình yêu của hai người lính được thể hiện rõ ràng và cũng chân thực. Một Lương Mục Trạch của lục quân và một Hạ Sơ làm việc trong bệnh viện quân đội, giữa họ có sự nhiệt huyết của những người trẻ với công việc của mình, cũng có sự nhiệt tình để thắp lên ngọn lửa tình yêu giữa họ, mặc cho những cách chia, thời gian cách trở và công việc bận rộn. Nếu để nói về nội dung của truyện này có gì ấn tượng không, thì thực sự đối với tôi, đây là truyện có nội dung nhẹ nhàng, cũng không có gì đặc biệt cả. Nhưng điều khiến tôi có thể đọc được hết truyện này là do cách viết của tác giả – cách viết xây dựng nhân vật hợp lý và nhất quán. Lương Mục Trạch – một người chẳng màng đến chuyện tình cảm, cũng không màng đến gia cảnh của mình, anh chỉ dốc hết sực cho công việc, cho những gì anh muốn. Tài năng, có nhiệt huyết và trách nhiệm với công việc. Chuyện tình cảm của anh chỉ bắt đầu rẽ sang Hạ Sơ khi anh cảm nhận được những ấm áp mà cô mang lại. Những cử chỉ nhỏ nhất, những cuộc đối thoại ngắn gọn nhưng lại cứ lẩn khuất mãi trong tâm trí anh. Tình yêu với anh chỉ nhẹ nhàng vậy thôi nhưng lại không thể nào đặt xuống được. Đó là người anh nhớ đến trước khi ngủ, được nghe giọng nói của cô gái ấy sẽ khiến anh vui sướng, tình yêu với anh chỉ đơn giản như vậy thôi. Hạ Sơ là một cô gái được bao bọc kỹ càng trong vòng tay cha mẹ, nhưng tách xa họ cô vẫn có thể tự chăm sóc mình, chỉ là những khi gặp mẹ cô sẽ khóc, sẽ làm nũng với những người cô yêu thương. Một cô gái được cưng chiều như vậy, đã từng tổn thương trong tình cảm với người bạn trai đầu tiên, lại bắt đầu có những rung cảm, những nhớ nhung với “chủ nhà” của cô. Cô có thể kể cho anh nghe chuyện tình ngày xưa của mình, có thể khóc khi bị anh nặng lời, có thể nhớ anh mà tự nguyện đi đến vùng lũ chỉ mong được nhìn anh. Những quan tâm nhỏ nhất của anh cũng có thể làm cô nghĩ vẩn vơ, những lời tỏ tình của anh không lãng mạn nhưng cô vẫn luôn khắc ghi. Những tâm tư của Hạ Sơ thể hiện rất rõ nét của cũng rất thực tâm trạng của một cô gái đang yêu và được yêu. Cũng có những ghen tuông, có những hờn giận nhưng tất cả đều được hóa giải một cách nhẹ nhàng. Những cách xa bởi những lần làm nhiệm vụ của Lương Mục Trạch cũng làm tăng thêm những nhớ nhung, những sâu đậm trong tình cảm của họ. Kết thúc viên mãn cho những thử thách họ đã cùng nhau vượt qua, truyện nhẹ nhàng như vậy thôi nhưng những ngọt ngào, ấm áp của nó vẫn còn khi tôi đọc xong truyện này. Truyện có một phần lớn viết về công việc của nhân vật chính, từ cuộc sống trong quân đội đến những lần làm nhiệm vụ, từ cuộc sống của một quân y cho đến những khúc mắc trong cuộc sống thường ngày noi làm việc. Mọi thứ hiện lên đủ chân thực để người đọc có thể hình dung ra được bối cảnh của truyện, cũng đủ cảm nhận và mường tượng được công việc ấy bận rộn và vất vả như thế nào. *** 7/10 Hạ Sơ từ chối sự bảo bộc của cha mẹ, quyết định đến quân khu G làm bác sĩ thực tập. Điều này khiến cha mẹ cô vô cùng tức giận, cha cô không cho cô nói mình là con gái của ông, mẹ cô thì lén lút cho cô một phúc lợi cuối cùng, còn lại cô phải tự lo liệu. Phúc lợi của mẹ cô chính là một căn nhà ở khu chung cư cao cấp, đây là nhà của bà Mộc, một người bạn của mẹ Hạ Sơ, mua cho con mình. Vì đứa con này rất ít về đấy ở, nên quyết định cho Hạ Sơ ở nhà, và đứa con ấy chính là Lương Mục Trạch. Lại nói Hạ Sơ ở căn nhà này rất thoải mái, cô ở phòng dành cho khách, chưa bao giờ đụng chạm đến phòng ngủ chính của chủ nhà, nhưng lại tham luyến phòng tắm rộng lớn có bồn ngâm trong phòng ngủ chính. Chính vì thế mới có một màn kinh diễm, Hạ Sơ chỉ khoác cái khăn tắm chạy đi tìm quần áo thì thấy một người đàn ông cao lớn thản nhiên ngồi trên ghế salon. Thay quần áo xong, hai người nói chuyện giới thiệu qua loa, trải qua một bữa cơm một ly trà, hôm sau anh đã rời đi trở về quân khu. Một tháng sau anh về nhà. Trước khi ra ngoài cô đã gặp anh trong thang máy, lúc trở về từ quán bar, tâm trạng cô rất tệ vì gặp lại bạn trai cũ. Thế là cô thuơng lượng muốn anh làm thùng rác để giải tỏa uất ức, anh đồng ý, im lặng đọc truyện manga đồng thời nghe cô nói. Sau đó, anh ở lại căn nhà này 20 ngày vì một khóa học bắt buộc của quân đội. Trong 20 ngày gần gũi này, hai người đã nảy sinh tình cảm với nhau. Khi anh phải đi làm nhiệm vụ, cô bắt đầu nhớ anh, lo lắng cho anh. Cô còn tự nguyện làm đến khu vực xảy ra lũ lụt làm bác sĩ tình nguyện, chỉ để gặp anh, để đem thuốc cho anh khi vô tình nghe được bao tử anh không tốt. Chính những điều như vậy đã làm hai người đến gần nhau một cách nhẹ nhàng, đã tự mình đánh mất trái tim lúc nào không hay... Truyện này lúc đầu viết khá hay, nhẹ nhàng, nhưng mà đoạn sau khá đuối, thiếu logic với đoạn đầu. Cảm nhận riêng của mình chính là như vậy. Cho nên từ chương 48 mình bắt đầu đọc lướt. Nói về hai nhân vật chính. Lương Mục Trạch là một người đàn ông ít nói, lạnh lùng nhưng vô cùng xuất sắc, khi anh biết mình thích Hạ Sơ thì bắt đầu giở trò để có được cô, không để người khác cướp mất. Anh là người đổ chị trước, đỏi vì nụ cười xinh đẹp của Hạ Sơ. Còn nữ chính là một bác sĩ khoa tim tài năng, khi còn là bác sĩ thực tập, vì bất đắc dĩ mà phải mổ chính nhưng rất thành công cho một quân nhân, từ đó mà cô trở thành khách quý của quân khu G. Tình yêu của hai người đến rất nhanh nhưng cũng rất nhẹ nhàng chứ không cuồng nhiệt hấp tấp. Nếu không vì vài đoạn thiếu logic thì truyện khá hay. Nếu để giết thời gian, các bạn có thể tìm truyện này. P/s đoạn giữa edit không mượt nên một số chỗ hơi khó hiểu, đoạn sau thì mình thấy giọng văn không được trau chuốt như lúc đầu nữa nên làm mình cũng nản theo = Mời các bạn đón đọc Sự Mềm Mại Dưới Quân Trang của tác giả Chiết Chỉ Mã Nghĩ. SỰ DỊU DÀNG DƯỚI LỚP QUÂN TRANG Tác giả Gấp Giấy Con Kiến Nguồn Tàng Thư Viện Thể loại Hiện đại, quân nhân, cán bộ cao cấp Editor Tiểu Mạch ^^ PS Đây là truyện mình rất thích, là quá trình tìm hiểu, quen biết của 2 nhân vật. Không giống những bộ quân nhân khác, kết hôn rồi yêu, bộ này ngược lại. Tất cả thuận theo tự nhiên Văn án Là Hạ Sơ gặp Lương Mục Trạch Khi quân muội dịu dàng gặp băng sơn quân ca ca Có nghe thấy không? Hình như có hương vị của JQ… Chú thích JQ chính là gian tình ý gian tình là gì?? Không biết giải thích, nói chung là tình yêu giữa hai ngươi ý mà Văn án ngắn gọn, đủ thông tin về nhân vật chính >.< MỤC LỤC Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Tác giả Chiết Chỉ Mã NghĩThể loại Ngôn TìnhNguồn diendanlequydonTrạng thái FullSố chương 61Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Sự Mềm Mại Dưới Quân Trang là một câu chuyện quân nhân đầy cảm xúc, khiến bạn đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Hai nhân vật chính yêu nhau một cách tinh tế và sâu sắc, không cần phải diễn đạt nhiều. Từng đoạn văn ngắn trong truyện đều... đưa người đọc đến những khoảnh khắc cảm động, rơi biệt, khi nam chính chuẩn bị vào trận chiến, anh viết thư an ủi cho Hạ Sơ với những lời hứa bảo vệ mình tốt nhất, trở về đón cô về nhà an toàn. Đó là những giai điệu của tình yêu, tràn đầy sự ấm áp và chân Sự Mềm Mại Dưới Quân Trang chắc chắn sẽ khiến bạn say mê và không muốn bỏ qua. Sinh nhật lần thứ 14, Quan Tiểu Úc gặp tình yêu sét đánh tại Bule Pub. Anh chàng lạ mắt trông cao quý và hấp dẫn đã thu hút ánh nhìn và trái tim cô bé mới lớn. Rồi khi nhìn chàng trai xa lạ kia khoác vai người đẹp rời đi, “mối tình đầu thơ ngây” của cô bỗng tan thành mây cô 22 tuổi, bố mẹ cô sắp xếp một cuộc gặp mặt với Âu Dương Y Phàm, anh chàng nổi tiếng đẹp trai, giỏi giang, con nhà gia, hai nhà đã có hẹn ước với nhau từ nhỏ. Nhưng vì nghe nói anh ta là một “hoa hoa công tử”, thay người yêu còn nhanh hơn cả thay áo, Quan Tiểu Úc chưa kịp gặp mặt đã lén trốn đi mất. Cô rất ghét loại người như anh khỏi quán trà, cô vô tình đụng phải Ivan, anh chàng đẹp trai cô tình cờ gặp trong bữa tiệc sinh nhật một người bạn. Và trong lúc “nguy cấp”, cô đã lên xe anh ta để chạy trốn khỏi cuộc gặp không mong muốn. Tiếp xúc nhiều với Ivan, cô mới hiểu đằng sau khuôn mặt bất cần đời, luôn ung dung, tươi cười kia là một người hết lòng vì bạn bè, một con người quyết đoán trong công việc đầy áp lực và hơn hết là một trái tim si tình trong tình yêu. Dần dần cô có cảm tình rồi rung động trước Ivan, quyết định cho anh cơ hội để có thể trở thành bạn trai của định mệnh thật trớ trêu khi đến sinh nhật lần thứ 23, Tiểu Úc phát hiện tên hoa hoa công tử Âu Dương Y Phàm và Ivan hóa ra chỉ là một người…

truyện sự dịu dàng dưới lớp quân trang